Nhiều nhà tư tưởng phương Tây lâu nay cố tình chứng minh Cách mạng Tháng Mười là “một sự đi lệch” con đường phát triển chính thống của thế giới. Các phần tử cơ hội, xét lại tìm cách xuyên tạc, cho rằng Cách mạng Tháng Mười “diễn ra không theo Mác”, “từ bỏ chủ nghĩa Mác”. Bọn thù địch xuyên tạc bản chất cách mạng, chuyên chính vô sản, dân chủ vô sản, phủ nhận kinh nghiệm của Cách mạng Tháng Mười, còn sử dụng âm mưu “diễn biến hòa bình” hòng phá hủy từ bên trong thành quả Cách mạng Tháng Mười Nga. V.I.Lênin từng cảnh giác: “kẻ thù của chế độ XHCN luôn chủ trương biến những khẩu hiệu dân chủ, tự do thành khẩu hiệu nhằm lật đổ chính quyền Xô viết”[i]. Sau đó, bọn cải lương, cơ hội, thù địch cố chứng minh chủ nghĩa Mác đã bị xét lại, phủ nhận bản chất cách mạng Tháng Mười Nga, cho rằng bây giờ chuyên chính vô sản đã lỗi thời[ii].
Khi mô hình CNXH ở Liên Xô tan rã và ở Đông Âu sụp đổ, thì sự chống phá của các thế lực thù địch lại uyết liệt hơn. Họ tuyên truyền “sự sụp đổ mô hình CNXH ở Liên Xô và Đông Âu đặt dấu chấm hết cho chủ nghĩa Mác – Lênin sau hơn 150 năm tồn tại”. Đồng thời, trong lòng các Đảng Cộng sản có quan điểm mạo danh, kêu gọi bảo vệ học thuyết Mác nhưng thực chất là gây nghi ngờ, chia rẽ, xói mòn cơ sở lý luận Mác – Lênin[iii].
Bọn cơ hội, thù địch lớn tiếng bôi nhọ, phủ nhận ý nghĩa và tầm vóc vĩ đại của Cách mạng Tháng Mười, tuyên bố về “hồi kết thúc”, “sự cáo chung” của CNXH hiện thực; sự “lạc hậu, lỗi thời” của chủ nghĩa Mác – Lênin; đồng nhất sự sụp đổ mô hình CNXH ở Liên Xô và Đông Âu với sự thất bại của chủ nghĩa Mác – Lênin bắt nguồn từ sai lầm của Cách mạng Tháng Mười Nga, còn CNTB mới là tồn tại vĩnh hằng, là đỉnh cao của văn minh nhân loại. Mặt khác, chúng tung ra nhiều lý thuyết về cái gọi là “CNXH dân chủ”, “CNXH phi mác xít”, khuếch trương “tính đúng đắn” của đường lối cải lương tư sản về “sự chuyển hóa dần dần” từ CNTB sang CNXH; cổ súy cho cái gọi là “đa nguyên, đa đảng”, phủ nhận các nguyên tắc mác xít về Đảng Cộng sản lãnh đạo cách mạng XHCN.
Gần đây, luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch lại nổi lên cái gọi là “thư ngỏ”, “góp ý”, “kiến nghị”, “lời tâm huyết”, cho rằng: CNXH mà Mác nêu ra là không tưởng, ảo tưởng, không bao giờ thực hiện được. Cách mạng Tháng Mười Nga và CNXH được sinh ra từ cuộc cách mạng ấy là “quái thai của lịch sử”. Chế độ XHCN ở nơi khai sinh ra nó đã đổ vỡ rồi, tức là “CNXH đã chết”[iv]. Trong đó, có quan điểm hết lời ca ngợi Cách mạng Mỹ, nhà nước Mỹ để xuyên tạc, hạ thấp giá trị Cách mạng Tháng Mười Nga, nhà nước Nga Xô viết.
Con đường đi lên CNXH dẫu rằng có nhiều quanh co, phức tạp, thăng trầm, nhưng xu thế vận động khách quan của lịch sử mà Cách mạng Tháng Mười vạch ra không hề thay đổi và tính tất yếu thắng lợi của CNXH là không thể đảo ngược. Sức sống, giá trị lịch sử, thời đại của Cách mạng Tháng Mười vẫn tiếp tục khẳng định trong sự nghiệp đổi mới, cải cách ở các nước XHCN, kiên trì con đường đi lên CNXH, điển hình là ở Trung Quốc và Việt Nam hiện nay. Trong khi các nước XHCN Liên Xô và Đông Âu tan rã, sụp đổ thì Trung Quốc và Việt Nam không những vượt qua khủng hoảng mà còn phát triển nhanh chóng, trở thành mẫu hình cho nhiều nước khác học tập kinh nghiệm. Trung Quốc hướng tới “xã hội khá giả”, còn Việt Nam là xây dựng một xã hội “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”. Từ xác định mục tiêu như thế, con đường xây dựng CNXH của các nước cũng linh hoạt, phong phú và sáng tạo chứ không rập khuôn theo một hình mẫu nào có sẵn.
Thành công cải cách mở cửa ở Trung Quốc và đổi mới Việt Nam trên các lĩnh vực đã góp phần làm phong phú thêm lý luận về con đường và mô hình xây dựng CNXH, đồng thời là thực tiễn sinh động làm tăng thêm tin tưởng vào tương lại thắng lợi của CNXH. Từ thực tế thành công của Trung Quốc và Việt Nam, nhiều nơi trên thế giới có xu hướng muốn đi theo CNXH, nhất là khu vực châu Mỹ La tinh. Tiêu biểu là Tổng thống Venezuela Hugo Rafael Chávez nhiều lần công khai tuyên bố mục tiêu của cách mạng là đưa đất nước đi lên CNXH ở thế kỷ XXI. Còn Tổng thống Bolivia là Evo Morales cũng khẳng định CNXH là mơ ước của các dân tộc Mỹ Latinh. Lãnh đạo nước Ecuador và Nicaragua cũng có những tuyên bố về việc muốn lựa chọn con đường CNXH. Mặc dù còn nhiều vấn đề cần phải tiếp tục nghiên cứu, nhưng đó cũng là một biểu hiện về sức sống mãnh liệt của CNXH hiện thực đối với các dân tộc châu Mỹ Latinh, thể hiện bước tiến mới của CNXH, góp thêm sức sống hiện thực và khả năng phát triển của CNXH trên thế giới trong tương lai. Điều đó càng cho thấy, một thế kỷ qua, thế giới có biết bao thăng trầm, biến động, nhưng ý nghĩa, giá trị của Cách mạng Tháng Mười Nga không hề suy giảm mà trái lại càng trở nên sâu sắc hơn.
0 nhận xét: