Sao lại đi chê hoa hậu xấu nhẻ?!
Không thể tin nổi!
Bước ra khỏi cửa nhà, cậu đã thấy thế giới đẹp, hàng xóm đẹp, long lanh và vời vợi, hehe.
***
Đàn bà gato nhau còn dễ hiểu, đàn ông nhẫn tâm chế hình đôi môi em ấy để bĩ bôi ra chiều đoan chính, ấy là không nên. Phát ngôn xúc phạm chúng ta không, gian lận tiêu cực không, hà cớ gì miệt thị người ta thế?!
Cậu ngắm em ấy thèm thuồng đến độ không khép được a-lô đơi nài, chê cái ccc ấy mà chê.
***
Chê bai vẻ đẹp đàn bà, thông thường có mấy giai cấp:
1. Bọn giáo sư tiến sĩ.
Phàm ở đời, càng học cao càng ngu người ra, nhìn gái đẹp như nhìn nghị quyết, và luôn có xu hướng phê bình hơn là xây dựng. Đàn bà lấy chồng là đàn ông có học, thường giải quyết được vấn đề khoe mẽ hình thức, còn lại thì ẩn ức đủ kiểu.
Diện quả váy mỏng tang, chổng mông ngoáy ngoáy khiêu khích, chúng chỉ giỏi mỗi việc duy nhất là chậm rãi đeo kính rồi luồn tay vầu váy xin tí nước lật bộ kinh thư đang đọc dở, chấm hết.
2. Bọn hưu trí.
Bọn này miễn bàn, hết nước rồi giở giọng đạo đức giả thì không ai bằng. Nào tam tòng tứ đức, nào nét đẹp tâm hồn, nào chính chuyên thùy mị.
Tóm lại khi không còn khả năng oánh chén, người ta thường nâng cao khả năng bình luận tiêu cực chê bai, như một thứ tự tìm lại bản năng của mình.
3. Bọn liệt dương.
Bọn này dù có bê Ngọc Trinh đến bên mồm, chúng cũng dứt khoát đề cao thủy chung son sắt, và ném những cái nhìn hờ hững vào rộn ràng mông vú, che đậy sự khiếm khuyết của bản thân.
Như con Lê Gạch bạn cậu là ví dụ.
4. Bọn nhà thơ.
Nhà thơ Việt nhìn chung theo xu hướng làm tình bằng ngôn ngữ hơn là giường chiếu. Hoặc chúng tự kỷ ám thị, hoặc hưu trí, hoặc học cao, hoặc liệt dương, hoặc đủ hết. Chúng nhìn đàn bà đẹp như thơ lục bát, và mong muốn mọi thứ phải hoàn mỹ tuyệt đối, dù tuyệt đối cũng chả để làm gì ngoài dăm ba câu thơ kê chân giường, hehe.
Như con Văn Chiến, bạn cậu, là ví dụ.
FB: Mai Duong
0 nhận xét: